“Mới đây không lâu,” một lần ông nhớ lại, “có một người tên họ kiểu Mỹ để lại vô số lời nhắn mơ hồ cho tôi khắp cả Montreux [nơi sau khi nghỉ dạy ông chuyển vào sống trong khách sạn Palace]. Tôi cũng bắt đầu liên tục để lại lời nhắn, rằng tôi không rảnh. Vậy là tôi nhận được một lời nhắn nữa - một mẩu giấy ghi, ‘Đ.… má ông.’
Mấy chữ này tường minh hơn các
lời nhắn kia nhiều nên tôi mới hỏi lễ tân, xem cái kiểu người gì gửi lời nhắn này, lễ tân bảo tôi, 'Đấy không phải một người, thưa ông;
đấy là hai cô gái nom hơi hoang dã.'
Quá
đỗi tò mò, tôi bèn nhìn lại mẩu giấy. Và rồi tôi thấy ở cuối lời nhắn ấy có một thứ mà lúc trước tôi đã không để ý: một dấu chấm cảm!"
Thu Yến
Dịch theo Bang? (www.anecdotage.com)
© 2012 Nhã Nam